Có lẽ bạn đang gặp khó khăn về tài chính và không thể trả được tiền thế chấp. Ngôi nhà của bạn đã bị đem đi bán đấu giá và bạn vẫn còn nợ rất nhiều. Bạn đang cắt giảm quần áo, ăn mì gói và tiếp tục trả nợ.
Có thể bạn là sinh viên đại học mới tốt nghiệp bị chủ đuổi ra khỏi nhà vì tạm thời thất nghiệp và không có đồng lương nào.
Có thể bạn từng là quản lý với mức lương mấy chục triệu đồng mỗi tháng nhưng vì công ty phá sản nên bạn phải đi làm shipper.
Có thể bạn thất nghiệp ở tuổi 36 và tất cả những vị trí tuyển dụng phù hợp với bạn đều dành cho những người dưới 35 tuổi.
Khi gặp phải những điều này, bạn có thể nghĩ rằng cuộc sống thật khó khăn.
Tuy nhiên, so với nỗi đau thực sự thì đây không phải là vấn đề lớn, nó chỉ là một biến cố làm thay đổi cuộc sống của bạn mà thôi.
Trong thời kỳ hỗn loạn, cuộc sống hoàn toàn khác với những nỗi lo thường ngày.
Cuộc sống đời thường nhiều khi có những điều bình dị chúng ta đã vô tình bỏ qua (Ảnh: Minh Hồng)
Vậy mà mới đây cơn bão Yagi đã gây ra những thiệt hại nghiêm trọng về người và tài sản đối với nhiều tỉnh miền núi phía Bắc và đồng bằng sông Hồng.
Hơn 1 tuần trôi qua, bão đã đi qua nhưng nhìn cảnh tượng nó để lại thì thật tàn khốc và thảm hại. Đâu đâu cũng ngổn ngang cảnh hoang tàn, đổ nát.
Nhưng những hư hại vật chất còn không đáng kể với những nỗi đau mất mát người thân. Có những gia đình đêm trước còn vui vầy bên mâm cơm sáng ra đã kẻ còn người mất.
Bao nhiêu con người đang hồn nhiên, tươi trẻ với bao khát vọng, ước mơ còn dang dở; bao em bé đang vui tuổi đến trường nay thành nạn nhân của những vụ sạt lở. Những tiếng gào khóc xé lòng tìm kiếm người thân trong tuyệt vọng, ai nghe mà không xót xa.
Những lúc này mới thấy chúng ta thật hạnh phúc biết bao. Những vụn vặt cơm áo gạo tiền hàng ngày có đáng là bao với những nỗi đau thương, vất vả mà những nạn nhân lũ lụt đang phải gánh chịu.
Phải chăng lúc này ta mới nhận ra, hạnh phúc thực ra rất đơn giản, mở mắt ra thấy mình còn sống, thấy người thân bình an đã là phước lành. Còn đâu những khó khăn cuộc sống thì rốt cuộc ai mà không phải trải qua. Lấy đâu ra con đường hoa hồng rải thảm khi chưa từng gánh chịu chông gai.
Chứng kiến những gì các nạn nhân lũ lụt phải gánh chịu ta mới thấy yêu biết bao những điều bình dị trong cuộc sống (Ảnh: Minh Hồng)
Mạng xã hội những ngày qua chia sẻ rất nhiều về bài viết: “Nếu hôm nay mình chán nản nhìn đống bát đĩa chưa rửa, mình sẽ vui vẻ rửa bát vì mình còn có cơm để ăn.
Nếu hôm nay đau đầu nhức óc vì tiếng la hét, khóc lóc của con cái, mình sẽ tận hưởng nó vì con cái còn khoẻ mạnh, ở cạnh bên.
Nếu sáng nay vợ/chồng còn cằn nhằn về nhau điều gì đó có nghĩa là mình còn có gia đình.
Nếu hôm nay nhà mình bừa bộn, không ngăn nắp, không vội bực mình mà thong thả dọn dẹp vì mình còn có nhà cửa.
Nếu mở cổng ra thấy túi rác trước cổng nhà mình hãy vui vẻ cầm lên và ném lại vào thùng rác vì mình còn có hàng xóm láng giềng.
Nếu hôm nay sếp mắng mình điều gì, đó có nghĩa là mình còn công việc để làm”.
Ngày mai rồi mầm xanh sẽ lại bắt đầu vươn lên ở Làng Nủ và các bản làng tại Lào Cai, Yên Bái. Cuộc sống rồi sẽ tiếp diễn nhưng ký ức của những người vừa trải qua đợt lũ lụt kinh hoàng thì mãi mãi không bao giờ quên. Sẽ có những hối tiếc, xót xa, ân hận nhưng mọi thứ rồi sẽ qua đi để nhường phần cho cuộc sống tiếp diễn.
Còn chúng ta, những người may mắn hơn cũng sẽ nhận ra rằng đâu mới là hạnh phúc trong cuộc đời để biết trân trọng và yêu thương hơn những gì mình đang có.
Thùy Linh